Bóng đá Anh

Đi qua 93 sân bóng khắp nước Anh, cổ động viên Derby lập kỷ lục thế giới

Đi qua tất cả 93 sân vận động của các đội bóng chuyên nghiệp tại nước Anh là một trong những việc tốn thời gian nhất mà một cổ động viên bóng đá có thể thực hiện.

Nhưng một cổ động viên đã hoàn thành công việc tưởng chừng khó khăn trên chỉ trong hơn 6 tháng.

Vào thứ Bảy vừa rồi, sau 22 nghìn dặm và 189 ngày, Ed Wood, một người hâm mộ của Derby County đã đặt chân tới sân vận động cuối cùng trong hành trình của mình: sân Crown Oil của đội bóng đang chơi tại League One (Giải hạng 2 của Anh) Rochdale AFC.

Kỷ lục trước đó ở nội dung này được lập bởi chính Wood, khi ông đã đi qua 92 sân vận động của các đội bóng chuyên nghiệp Anh, cùng với sân của Berwick Rangers (đội bóng được tính vào lộ trình khi người đầu tiên lập kỷ lục năm 1969), trong 237 ngày. Nhưng Ed đã phá sâu kỷ lục trên tới 48 ngày. Liệu điều đó chỉ có được nhờ may mắn?

Người đàn ông 51 tuổi hiện đang sống ở Leeds trả lời:

“Mất khá nhiều công sức để chuẩn bị. Tôi đã có một hành trình thử nghiệm vào mùa 2015/16. Tôi nhìn vào lịch thi đấu, cố tìm hiểu về cách thức và nguyên nhân thay đổi lịch đá của các đội.”

“Có rất ít trận đấu tại League One và League Two (hạng Ba) phải đổi lịch, và tôi biết sẽ có những trận đấu vào Chủ nhật và thứ Ba.”

“Còn lại thì các kênh chiếu với lịch thi đấu đổi liên tục. Về những trận đấu trên TV, tôi biết là tôi sẽ đến được.”

“Cũng có những lúc may mắn. Trận Newport đấu với Barnet được diễn ra vào một tối thứ Ba sau khi được hoãn lại trước đó, trong khi không có trận nào đá cùng giờ. Trận cuối cùng trong hành trình (Rochdale đá với Oxford) đã được xếp lịch lại nhờ FA Cup.”

“Tôi muốn phá vỡ những quy luật”

Wood từng nắm giữ kỷ lục này từ trước mùa 1991/92, nhưng nói rằng ông được truyền cảm hứng để lặp lại kỷ lục đó từ một bi kịch:

“Nguyên nhân chính để thực hiện lại kỷ lục này là cái chết của cha tôi năm 2014. Tôi không muốn chỉ đi làm, nghỉ hưu và chết. Tôi đã làm việc chăm chỉ và muốn thoát khỏi vòng luẩn quẩn đó. Thức dậy, làm việc, đi ngủ – đó mới là thói quen của tôi.”

“Tôi cảm thấy rằng lần này tôi có thể tận hưởng cuộc sống. Đó sẽ là một trải nghiệm mới và có thể tái sinh bản thân tôi”

“Tôi đã nhận được những thách thức từ bạn bè, bao gồm: tới xem một trận đấu với một người cùng tên, chụp ảnh “tự sướng” cùng một chủ tịch, và vào phòng thay đồ – Tôi không thể hoàn thành tất cả các thử thách ấy, nhưng đó là những trải nghiệm rất vui.”

Những điểm nhấn trong cuộc hành trình
Trận đấu hay nhất

“Spurs thắng Chelsea 2-0 tại White Hart Lane.” – Ông nói.
“Tôi được tặng một tấm vé cả mùa bởi một người đàn ông tên là Colin Thurlbourn, một người tôi chưa từng gặp cho tới tận hôm nay. Ông ấy tìm thấy tôi trên Twitter, bố ông ấy là chủ quỹ Prostate Cancer (nơi Wood đã giúp quyên góp ít nhất 5.500 Bảng trong suốt hành trình) và đã sắp xếp để tôi có tấm vé này.”

Một trận đấu đáng nhớ khác với Ed là trận hoà 1-1 của Berwick Rangers với Cowdenbeath trong tháng Mười Một:
“2 cầu thủ của Berwick bị đuổi khỏi sân, một pha penalty không thành công, 21 kẻ cãi lộn và chỉ có 454 khán giả đến sân theo dõi trận đấu. 50 trong số đó đang tham dự một buổi họp mặt dành riêng cho phụ nữ, họ chẳng chú ý gì tới diễn biến trên sân cả.” – ông cười.

Sân vận động tuyệt nhất

“Là một fan của Derby, tôi sẽ chọn sân iPro Stadium trong chiến thắng 3-0 của đội bóng trước Nottingham Forest. Một trong những đêm tuyệt vời nhất.” – Wood chia sẻ.

“Tôi thích một sân bóng hỗn hợp, và rõ ràng sân Rodney Parade của Newport là một sân như vậy. Họ để tôi bán chương trình của mình và mặc đồ của linh vật vào – Điều mà tôi thấy hối tiếc sau đó.”

Cổ động viên sân nhà tuyệt nhất

“Danh hiệu này tôi sẽ dành cho Sheffield Wednesday. Cổ động viên của Spurs cũng tối nhưng cảm nhận ở sân Hillsborough khác tất cả. Mọi khán đài đều vang tiếng hát.”

Cổ động viên sân khách tuyệt nhất

“Quá dễ. Chính là các CĐV của Newcastle (ở sân DW). Họ hát suốt trận. Tôi có cơ hội được gây quỹ ở sân của Wigan, và tới lúc các fan Newcastle nghe bài phát biểu của tôi, họ cứ hát vang tên tôi mãi.”

Cuộc di chuyển tuyệt nhất

Có 4 lần Wood tới 2 sân vận động trong cùng một ngày, nhưng có lần ông đã gần như mắc kẹt khi phải từ Mansfield tới Notts County, nơi cách đó 17 dặm trong một thời gian ngắn.

“Một người tên là Dean Riley đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Trận đấu trên sân của Mansfield kết thúc vào lúc 14 giờ 5 phút, và ông ấy đợi tôi bên ngoài sân trên một chiếc xe máy. Tôi rất biết ơn, khi ông ấy đã phóng nhanh vượt ẩu tận 2 lần để giúp tôi tới kịp giờ.”

“Có camera đo tốc độ, tắc đường và đèn giao thông ở mọi góc phố. Quy định để lập kỷ lục là tôi phải xem cả 90 phút của mỗi trận, bạn không thể tới muộn được. Lúc tôi tới sân của Notts County, chỉ còn 10 phút là trận đấu bắt đầu.”

Vĩ thanh…

Giờ mọi thứ đã kết thúc. Ed rất cảm ơn những ký ức mà cuộc hành trình đã mang lại.

“Mọi người từ đầu đã dành sự quan tâm đặc biệt về tôi, và giờ sự quan tâm đó lại tiếp tục. Nó đã bắt đầu từ lúc một chai nước ném ướt người tôi khi tôi tuyên bố trước mọi người ở Oldham, cho tới khi gặp được 2 người nắm giữ kỷ lục ở mùa giải 1968-69. Đó là một thành tích tuyệt vời.” – Ông nói.

Ông Doug Male từ tổ chức Kỷ lục Guinness thế giới nói rằng đó là một “danh hiệu đáng kinh ngạc của Ed”.

“Không thể đánh giá thấp những tính toán logic trong việc lựa chọn lộ tuyến để đi qua 93 sân vận động của ông.” – Male nói thêm. “Việc ông bỏ thời gian trong cuộc sống đời thường để hoàn thành mục tiêu của bản thân đã cho thấy nỗ lực đáng kinh ngạc để làm nên lịch sử.”

Nhưng liệu có thể đi một chuyến như thế nữa? Liệu có thể đi trong thời gian ngắn hơn?

Male nói: “Chúng tôi luôn hy vọng những kỷ lục sẽ bị phá vỡ. Ed đã gặp một số vấn đề suốt cuộc hành trình, với những trận đấu bị hoãn hoặc bị thay đổi lịch. Nếu có người nào đó có óc phân tích tốt, họ sẽ tìm được con đường phù hợp để phá kỷ lục. Chưa kể, nếu có một vài trận đấu cúp diễn ra tiện đường, bạn có thể tiết kiệm một số ngày trên chuyến đi.”

Theo BBC