Với Alexis Sanchez, Manchester United chắc chắn sẽ có thêm nhiều sự xoay chuyển nhân sự và được củng cố phần nào sức mạnh của đội hình. Tuy nhiên, sự có mặt của ngôi sao người Chile tại Old Trafford cũng đồng thời đe dọa chỗ đứng của các cầu thủ khác trên hàng tấn công Quỷ Đỏ, đặc biệt như hai tài năng trẻ Anthony Martial hay Marcus Rashford.
Trong khoảng thời gian nửa đầu mùa giải, Jose Mourinho luôn đưa ra những phương án giúp đội hình của Quỷ Đỏ duy trì được một sự cân bằng nhất định. Nhà cầm quân người Bồ Đào Nha tỏ ra rất ưa thích hai sơ đồ 4-4-3 hoặc 4-2-3-1, với ba tiền vệ trung tâm và hai tiền đạo bám biên. Tuy nhiên kể từ khi Alexis Sanchez cập bến sân Old Trafford, cầu thủ này lập tức được trám vào vị trí cánh trái – nơi trước đây từng thuộc về Martial hay Rashford. Mặc dù vậy, chân sút người Chile “nghiễm nhiên” được phép di chuyển tự do như lối chơi quen thuộc của anh tại Arsenal và điều này vô hình dung khiến cho “đôi cánh” của United bỗng trở thành một yếu điểm.
Anthony Martial vốn xuất thân là một trung phong, tuy nhiên phần lớn thời gian tại Manchester United, chân sút người Pháp thường được xếp lệch trái. Kể từ khi Sanchez thay thế vị trí của anh, Martial được đẩy sang hành lang cánh phải – nơi vốn rất lạ lẫm với cựu tiền đạo của Monaco. Và trong ba trận đấu đã qua, người ta đều thấy được sự bối rối của Martial mỗi khi anh chạm bóng. Cầu thủ 21 tuổi dường như không biết công việc thực sự của mình là gì.
Về phần Rashford, tiền đạo người Anh mới chỉ thi đấu đúng 19 phút kể từ khi Sanchez gia nhập Quỷ Đỏ. Trên sóng Monday Night Football mới đây, huyền hoại Thiery Henry cho rằng, chỉ có cách rời Manchester United để tìm kiếm cơ hội ra sân, Rashford mới có thể tiếp tục tiến bộ. Hiện tại, chân sút da màu vẫn chưa một lần có tên trong đội hình xuất phát của Mourinho kể từ đầu năm 2018. Tuy đây không không phải là một khoảng thời gian dài, nhưng chừng đó cũng đủ để tạo áp lực đè nặng vào tâm lý của một cầu thủ mới ở độ tuổi đôi mươi.
Quay ngược thời gian, có vô vàn ví dụ để chỉ ra, Mourinho đã từng để lãng phí những tài năng trẻ nhường nào. Cái tên đầu tiên phải nhắc tới chắc chắn đó là Kevin de Bruyne. Mùa Hè 2012, tiền vệ người Bỉ cập bến Chelsea sau khi nổi lên như một trong những sao mai hàng đầu Châu Âu. Tuy nhiên, dưới con mắt của Người Đặc Biệt, De Bruyne vẫn chưa bao giờ có thể thuyết phục ông. Và vì lẽ đó, anh đành phải ngậm ngùi chia tay The Blues chỉ sau hai năm gắn bó.
“Các anh [phóng viên] luôn thích hỏi tôi về những cầu thủ không được thi đấu. Đơn giản là vì tôi cảm thấy họ không đủ thuyết phục được. Đây là Chelsea, không phải Bremen ! Hãy nhớ như vậy.” – Mourinho giải thích cho việc ông gạt bỏ De Bruyne trước thềm trận đấu với Steaua Bucharest tại Champions League 2012/13.
Salah tới Stamford Bridge ngay khi De Bruyne vừa rời đi, nhưng số phận của họ không khác nhau là bao. Sự cứng nhắc trong tư duy của Mourinho chỉ cho phép Eden Hazard là người duy nhất được phép sáng tạo, còn những cầu thủ giàu kỷ luật, tích cực hỗ trợ như Willian hay Oscar thì luôn được tin dùng. Và điều đó, như một trong những lý do lớn nhất khiến vị chiến lược gia 53 tuổi bỏ lỡ những tài năng đích thực.
Tuy nhiên, thật may cho De Bruyne và Salah vì Mourinho đã giải phóng họ, để họ có cơ hội trau dồi bản thân tại Bundesliga và Serie A, và giờ trở lại Premier League theo cách không thể ấn tượng hơn. Một người dẫn đầu danh sách ghi bàn của giải đấu, người còn lại trở thành chân chuyền xuất sắc nhất Châu Âu.
Quay lại với Martial và Rashford, vẫn còn quá sớm để nói về tương lai của hai cầu thủ này. Tuy nhiên, có một điều chắc chắn, sẽ thật lãng phí nếu họ chấp nhận chôn vùi tuổi trẻ trên băng ghế dự bị cùng sự cứng nhắc của Mourinho.
Lược dịch từ nguồn: www.tifofootball.com / Tác giả: Conor Kelly – Phillipe Fenner