Football Tribe

Cái kết tàn nhẫn cho Roberto Baggio – người hùng tại World Cup 1994

Với nhiều CĐV bóng đá, kì World Cup đầu tiên được chứng kiến là một điều gì đó đặc biệt. Trong khi nhiều cầu thủ trẻ thi đấu tại Nga mùa hè này còn chả nhớ gì về World Cup 2002, tôi lại có những kỉ niệm thời niên thiếu đáng nhớ về giải đấu năm 1994. Nước Mỹ và cả thế giới được chứng kiến những người hùng như Romario, Hristo Stoichkov hay Gheorghe Hagi. Tuy nhiên, câu chuyện mà tôi nhớ nhất lại cách một ngôi sao kết thúc giải đấu bằng sai lầm tai hại.

Quả Bóng Vàng 1993 Roberto Baggio là một trong số những cầu thủ vĩ đại nhất lịch sử bóng đá. Anh được kì vọng sẽ đưa đội tuyển Italia đến với chiếc cúp vàng thứ tư, thứ mà Azzurri và Baggio không thể giành được trên sân nhà bốn năm trước.

Cho dù chưa hoàn toàn bình phục chấn thương gót chân, nhưng “đuôi ngựa thần thánh” vẫn đá chính trên hàng công ĐT Italia trong trận mở màn, bên cạnh Giuseppe Signori. Tuy nhiên, Azzurri bất ngờ nhận thất bại 0-1 trước Ireland tại New Jersey. Sự khởi đầu tệ hại tiếp diễn trong trận đấu với Na Uy năm ngày sau đó. Phút 21, thủ môn Gianluca Pagliuca dùng tay chơi bóng ngoài vòng cấm và phải nhận thẻ đỏ. Baggio buộc phải rời sân để nhường chỗ cho thủ môn dự bị, khi trận đấu mới chỉ trôi qua 1/4 thời gian.

“Quyết định thay Baggio thật khó khăn, nhưng lúc đó, tôi cần một cầu thủ mạnh mẽ, chịu khó di chuyển chứ không phải một người có kỹ thuật” – HLV Arrigo Sacchi giải thích sau trận đấu.

Italia tiếp tục mất đội trưởng Franco Baresi trong hiệp 2 vì chấn thương, tuy nhiên họ vẫn giành chiến thắng 1-0 nhờ cú đánh đầu của Dino Baggio ở phút 69. Mặc dù chỉ kết thúc vòng bảng ở vị trí thứ ba sau trận hòa 1-1 với Mexico, Italia vẫn lọt vào vòng knockout. Azzurri trải qua khởi đầu chông gai, còn số 10 của họ chưa đạt phong độ cao nhất.

Phong độ nghèo nàn của Italia tái diễn trong trận gặp Nigeria ở vòng 16 đội, khi họ bị thủng lưới ngay trong hiệp 1 và thi đấu bế tắc. Tình thế càng trở nên khó khăn khi Gianfranco Zola nhận thẻ đỏ ở phút 75, chỉ 12 phút sau khi vào sân từ ghế dự bị. Khi thời gian chỉ còn hai phút, Baggio tạo nên bước ngoặt của trận đấu. Anh nhận bóng lệch về bên phải vòng cấm địa rồi tung ra pha dứt điểm hiểm hóc, giữ lại hy vọng cho Italia. Trong khoảng thời gian hiệp phụ, Baggio lại một lần nữa lên tiếng khi kiếm về một quả penalty rồi tự mình thực hiện thành công, hoàn tất cú lội ngược dòng cho Azzurri.

Roberto Baggio tiếp tục chứng minh khả năng trong trận tứ kết với Tây Ban Nha. Phút 88, sau khi La Roja phung phí hàng loạt cơ hội, Baggio di chuyển thông minh để đón đường chuyền của Signori, bình tĩnh xử lý bóng rồi lừa qua thủ môn, sau đó sút tung lưới đối phương ở góp hẹp. Bàn thắng này giúp Baggio thêm một lần góp mặt ở bán kết World Cup.

Ghi ba bàn trong hai trận gần nhất, Baggio dường như lột xác sau vòng bảng. Màn trình diễn của anh trong trận bán kết với “ngựa ô” Bulgaria có lẽ là trận đấu hay nhất của anh tại Mỹ. Phút 21, nhận bóng từ tình huống ném biên, Baggio đi qua hai hậu vệ đối phương rồi tung cú cứa lòng vào góc cao khung thành. Mọi thứ dường như quá dễ dàng với Baggio. Bốn phút sau, đường chuyền chính xác của Demetrio Albertini tạo điều kiện để Baggio tung cú vô-lê đẹp mắt, khiến thủ môn đối phương bó tay.

Đó là câu chuyện về sự trở lại tuyệt vời của Italia và Baggio. Dưới sức nóng của mùa hè nước Mỹ, họ vượt qua vô vàn khó khăn, hai lần phải thi đấu hiệp phụ, đánh bại những đối thủ “xương xẩu” dù phải đối mặt với những chấn thương và sự kiệt sức. Baggio dù phải quấn băng quanh đùi trong trận bán kết, nhưng vẫn có thể chạy cả trận sau khi tiêm thuốc giảm đau. Có lẽ anh xứng đáng với cái kết có hậu giống như phim của Hollywood. Nhưng như bạn thấy trong các câu chuyện cổ ở châu Âu, bị kịch thường xuyên xuất hiện.

Sau 120 phút dưới cái nắng ở California, Baggio không còn đủ sức mạnh cho loạt sút luân lưu. Khi Baggio sút trượt và “trao cúp” cho Brazil, anh ấy vẫn đứng lại trên chấm 11m và nhìn xuống đất, trong khi các cầu thủ áo vàng ăn mừng ngay trên sân. Đó là một cái kết tàn nhẫn với Baggio, và đồng thời là hình ảnh biểu tượng. Khi nghĩ về trận chung kết World Cup 1994, tôi luôn thấy Baggio đứng trước khung thành trống và hai tay đặt lên môi. Đó không phải điều Baggio muốn, nhưng nó chính xác là điều khiến anh ấy trở thành thần tượng sân cỏ đầu tiên của tôi.

Tác giả: Mario Kawata – Football Tribe Nhật Bản