World Cup 2018

Những Nhân tố X bất ngờ vụt sáng rực rỡ trong lịch sử World Cup

Xuyên suốt quá trình 88 năm hình thành và phát triển, World Cup từng chứng kiến không ít cầu thủ không được chú ý trước giải nhưng bất ngờ vụt sáng rực rỡ. Hãy cùng Football Tribe Vietnam điểm lại những “Nhân tố X” đáng nhớ nhất trong lịch sử World Cup.

Geoff Hurst (1966)

Đội tuyển Anh dưới thời Alf Ramsey sở hữu lực lượng tiền đạo dồi dào, Geoff Hurst có màn ra mắt Tam Sư tháng 2/1996, chỉ hơn bốn tháng trước khi World Cup diễn ra. Huyền thoại West Ham vượt qua Bobby Tambling và John Byrne để có tên trong danh sách dự World Cup vào phút chót.

Phần còn lại thì đã là lịch sử, Hurst lập hat-trick trong trận chung kết đưa Anh lên đỉnh thế giới lần đầu tiên và duy nhất tới thời điểm này. Trong đó bàn thứ hai vẫn được gọi với danh xưng “bàn thắng ma” gây tranh cãi suốt lịch sử. Mãi tới năm 2016, kềnh truyền hình Sky Sports mới sử dụng công nghệ hiện đại, phục chế và xác định bàn thắng của Hurst hoàn toàn hợp lệ.

Jan Jongbloed (1974)

Jan Jongbloed ở tuổi 33 chỉ có hai lần ra sân cho ĐT Hà Lan trước khi được HLV Rinus Michels nhấc thẳng vào vị trí bắt chính trong khung gỗ Cơn lốc màu da cam. Ông thấp bé nhẹ cân hơn hai lựa chọn còn lại là Piet Schrijvers và Eddy Treijtel nhưng được đánh giá cao nhờ khả năng chơi bóng bằng chân, điều không mấy ai quan tâm ở thủ môn thời bấy giờ.

Thủ thành của Ajax Amsterdam đền đáp niềm tin từ Michels bằng màn trình diễn xuất sắc, Jongbloed chỉ để thủng lưới đúng một bàn trong hành trình vào chung kết của Oranje. Hà Lan thua 1-2 trước Tây Đức ở chung kết, tập thể năm 1974 vẫn được xem như một trong những kẻ về nhì vĩ đại nhất lịch sử.

Paolo Rossi (1982)

Paolo Rossi tới World Cup 1982 trong sự hoài nghi của chính truyền thông Italia. Ông khoác áo ĐTQG từ năm 1977 nhưng chưa bao giờ là nhân tố chính. Mùa giải 81/82, Rossi chỉ trở lại thi đấu trong vài vòng cuối vì bị treo giò do dính nghi án tham gia cá độ. Thậm chí nhiều ý kiến cho rằng tiền đạo Juventus được lên tuyển chỉ nhờ mối quan hệ thân tình với chân sút chủ lực Antonio Cabrini.

Rossi đáp lại bằng màn trình diễn thượng hạng trên đất Tây Ban Nha năm ấy. Hat-trick vào lưới Brazil, cú đúp trong trận bán kết trước Ba Lan cùng bàn mở tỉ số trong trận chung kết thắng Tây Đức 3-1, Rossi biến mùa Hè 1982 thành sân khấu của riêng ông với sáu bàn thắng và danh hiệu Vua phá lưới.

Salvatore “Toto” Schillaci (1990)

Sự nghiệp quốc tế chỉ kéo dài hơn một năm nhưng Salvatore Schillaci vẫn là cái tên khó quên trong lịch sử bóng đá Italia. Ông dành phần đầu sự nghiệp chơi cho Messina tại Serie B, được chọn tới World Cup với vốn liếng gồm một mùa giải ở Juventus với 15 bàn thắng.

Schillaci khởi đầu giải đấu trên ghế dự bị. Tiền đạo mang biệt danh “Toto” chỉ mất năm phút sau khi vào thay người để thông nòng, ghi bàn duy nhất giúp Italia thắng trận ra quân. Toto tiếp tục thi đấu thăng hoa, khép lại World Cup 1990 với sáu bàn thắng, đoạt cú đúp danh hiệu Vua phá lưới và Cầu thủ xuất sắc nhất giải.

Thierry Henry (1998)

Trước thềm World Cup 1998 trên sân nhà, HLV Aime Jacquet gây shock khi gạch tên Nicolas Anelka để lựa chọn tiền đạo trẻ của AS Monaco. Anelka lúc bấy giờ vừa có mùa giải bùng nổ cùng Arsenal với 23 bàn thắng giúp Pháo Thủ giành cú đúp Premier League, FA Cup. Trong khi Henry chỉ có bốn lần lập công cho AS Monaco, không để lại dấu ấn nào sau ba lần ra sân cho ĐTQG.

Henry đã chứng minh mắt nhìn người tinh tường của Jacquet với ba bàn thắng sau giai đoạn vòng bảng. Henry ở tuổi 20 tiếp tục ghi dấu ấn với pha đá penalty lạnh lùng trước Italia tại tứ kết. Không được ra sân trong trận chung kết nhưng World Cup 1998 vẫn là màn chào thế giới đại thành công của “Titi”.

Franck Ribery (2006)

Tám năm sau, Thierry Henry đã trở thành nhân vật cộm cán trong phòng thay đồ ĐT Pháp. Anh tạo điều kiện giúp đỡ rất nhiều cho quá trình hòa nhập trên tuyển của tài năng trẻ Franck Ribery, như chính tiết lộ của “Gã mặt sẹo” sau này. Ribery trải qua một năm khó khăn ở Galatasaray trước khi phần nào tìm lại mình ở Marseille.

Cầu thủ chạy cánh 23 tuổi chỉ được xem như phương án dự phòng trước giải nhưng Raymond Domenech khiến tất cả “việt vị” khi xếp Ribery đá chính cả bảy trận đấu. Dấu ấn lớn nhất của anh là bàn gỡ hòa mở ra cuộc lội ngược dòng trước Tây Ban Nha tại vòng 1/16. Ribery thoát xuống từ đường chọc khe của Patrick Vieira trước khi loại bỏ Casillas để sút vào gôn trống. World Cup 2006 là bước đệm đưa Ribery trở thành ngôi sao của làng bóng đá châu Âu sau này.

Thomas Mueller (2010)

Thomas Mueller được Louis Van Gaal đưa ra ánh sáng sau khi tiếp quản Bayern Munich năm 2009. Anh cùng Holger Badstuber là hai tài năng trẻ góp công giúp Hùm Xám giành cú đúp quốc nội và ngôi á quân Champions League. Tuy vậy việc Muller được xếp đá chính với chỉ hai trận cho ĐTQG trước World Cup 2010 vẫn là bất ngờ lớn.

Mueller “Đệ Nhị” nắm bắt cực tốt cơ hội của mình, anh ghi tổng cộng năm bàn thắng, đóng góp thêm ba kiến tạo thành bàn để giành danh hiệu Vua phá lưới và Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất ngay trong giải đấu lớn đầu tiên dưới màu áo Die Mannschaft.