Là một trong những đội bóng có tiềm lực tài chính hàng đầu thế giới, tuy nhiên đã có thời điểm Manchester United thậm chí không có đủ 1000 Bảng để duy trì ngân sách CLB và phải đứng trước bờ vực phá sản. May mắn thay, nếu không nhờ Major – chú chó của đội trưởng Harry Stafford thì có lẽ Quỷ Đỏ giờ đây chỉ còn nằm trong tiềm thức của NHM bóng đá.
Trước thềm năm mới Mậu Tuất, Football Tribe Vietnam kính mời quý độc giả cùng theo dõi câu chuyện về chú chó Major và “công cuộc” giải cứu Manchester United.
1. Newton Heath – tức tiền thân của Manchester United được thành lập năm 1878 bởi bộ phận các thành viên của Toa hành khách và Toa trần thuộc công ty đường sắt Lancashire & Yorkshire. Trong những năm đầu, Newton Heath hoạt động với mục đích tạo ra sân chơi rèn luyện thể chất cho các công nhân. Đội thường giao lưu với những CLB trực thuộc các chi cục đường sắt khác ở phía Tây Bắc nước Anh.
Trong khoảng thời gian từ 1886-1889, CLB lên ngôi vô địch ba lần liên tiếp tại giải bóng đá phong trào Manchester. Khi đó, tập thể cầu thủ trong đội đều tin rằng Newton Heath đủ thực lực để chơi ở một giải đấu chuyên nghiệp. Và vì lẽ đó, những lãnh đạo của công ty đường sắt Lancashire & Yorkshire đã quyết định đệ đơn xin gia nhập Football League –tiền thân của Premier League ngày nay.
Tuy nhiên, Liên đoàn bóng đá Anh khi đó không đồng ý cho Newton Heath tham dự Football League ngay, mà họ phải khẳng định bản thân tại giải đấu hạng dưới Football Alliance trước. Và phải mất ba năm, CLB “đường sắt” mới có thể “chen chân” lên được giải đấu cao nhất xứ xở sương mù thời bấy giờ.
2. Sau bao nỗ lực, Newton Heath cũng đã có thể điền tên mình trên BXH của Football League. Tuy nhiên, ngay trong mùa giải đầu tiên, CLB “đường sắt” mau chóng cảm nhận sự khắc nghiệt và sớm trở về với thực tại phũ phàng. Họ liên tục để mất điểm ở giai đoạn hai, đứng đội sổ BXH và phải bước vào trận play-off trụ hạng với Small Heath (tên cũ của Birmingham City). Mặc dù thoát hiểm ngoạn mục, nhưng thực lực hạn chế không giúp họ tìm thấy may mắn tương tự ở mùa giải sau đó.
Trải qua hai mùa bóng chật vật tại giải đấu số một nước Anh, ngay khi vừa trở lại với Football Alliance, mọi thứ lại càng tồi tệ hơn với Newton Heath. Trước thành tích ngày một đi xuống, khán giả bắt đầu quay lưng, bản thân đội bóng cũng dần cạn kiệt tài chính. BLĐ thậm chí không thể cơ cấu nổi khoản tiền 100 bảng để tu sửa mặt bằng sân Bank Street ngày một xuống cấp. Trong khi đó, quản trị thượng tầng cũng ngày càng mất kiểm soát khiến CLB không đủ sức chi trả.
Và đến ngày cổng sân Bank Street bị niêm phong, tất cả đều tin rằng Newton Heath gần như sẽ bị xóa sổ. Nợ công của đội lên tới 2500 Bảng và mọi phương án chi trả đều trở nên bất thành. Chủ tịch William Healey thậm chí còn rút sạch 242 Bảng cuối cùng trong nhà và đưa lên tòa án một cách vô vọng.
3. Những ngày sau đó, hầu hết các cầu thủ đều ở lại vì danh dự một thời của tổng công ty đường sắt Lancashire & Yorkshire. Thậm chí, phần lớn trong số đó đã chuẩn bị tinh thần để giải nghệ. Ngoại trừ Harry Stafford, thợ thủ công lâu năm và cũng là đội trưởng Newton Heath từ những ngày đầu thành lập. Hơn ai hết, Stafford không muốn đội bóng này phải đi vào dĩ vãng.
Anh có một chú chó có tên Major – thuộc giống St.Bernard Thụy Sỹ và là một trong những loài chó được rất nhiều người yêu thích. Ngay lập tức, Stafford liền nảy ra ý tưởng treo vào cổ Major một túi đựng tiền và trong hai trận đấu cuối cùng trước khi Newton Heath bị xóa sổ, Major sẽ được thả dọc khán đài để mua vui cho CĐV, với hy vọng người xem sẽ rủ lòng bỏ chút tiền từ thiện quyên góp.
Mặc dù vậy, phương án đó cũng không có nhiều biến chuyển khiến Stafford phải ra “canh bạc” cuối cùng. Anh tổ chức ca nhạc gây quỹ ngay tại sảnh chính của trung tâm thương mại St.James. Hoạt động diễn ra liên tục trong bốn ngày. Và đương nhiên, Major vẫn được giao công việc quen thuộc - đeo túi đựng tiền kèm quả chuông bên cổ và chạy loanh quanh để xin sự ủng hộ từ mọi người.
Tuy nhiên, hiệu quả chưa thấy xuất hiện thì vận đen lại tiếp tục kéo đến.
4. Đến ngày thứ ba, một “thảm kịch” như đã xảy ra. Major bỗng dưng biến mất cùng toàn bộ số tiền quyên góp. Không ai tìm thấy chú chó, và mọi thứ như sụp đổ với bản thân Staffford cũng như Newton Heath. Người ta kể lại, anh vô vọng đến mức thất thần ôm mặt khóc ngay trước trung tâm thương mại St.James.
Tuy vậy, sau khi lấy lại bình tĩnh và đăng tin tìm chó thất lạc trên các mặt báo. Chỉ sau hai ngày, Stafford nhận được một cuộc điện thoại của John Henry Davis - chủ nhà máy bia lớn nhất Manchester lúc bấy giờ. Theo lời thuật lại của thủ quân Newton Heath, Major được cho đã chay lạc vào một cửa hàng bia của Davis và vô tình gặp được con gái của ông. Tiểu thư nhà Henry lập tức yêu thích Major và nằng nặc đòi bố cô phải chuộc chú chó bằng mọi giá. Và cuộc gặp gỡ vì thế mà được sắp xếp.
Trên đà câu chuyện, Davis mới hiểu được lý do tại sao Major lại đeo quanh cổ túi đựng tiền. Bản thân nhà doanh nhân người Anh là fan “cứng” bóng đá và ông coi cuộc gặp gỡ với Stafford như định mệnh. Davis lập tức đề nghị mua lại và tái đầu tư vào Newton Heath với điều kiện : đổi tên và logo.
Davis tỏ ra rất hào hứng với ý tưởng đội bóng ông sẽ là một CLB đại diện cho tất cả các giai cấp tại thành phố Manchester. Và vì thế Manchester United đã được khai sinh.
Ngày nay, để bày tỏ lòng biết ơn trước những công lao từ người đội trưởng một thời của Newton Heath, BLĐ Quỷ Đỏ đã quyết định đặt tên một góc khán đài sân Old Trafford là Stafford. Cùng với đó, linh vật của CLB cũng được đặt cho cái tên Major.