Bóng đá Việt Nam

Góc bạn đọc: “Tôi luôn có niềm tin”

Đội tuyển U23 Việt Nam đang khiến 90 triệu người dân Việt Nam sống trong tự hào với kì tích lọt vào chung kết giải U23 châu Á 2018. Những giọt nước mắt hạnh phúc, cảm giác lâng lâng, lòng tự tôn dân tộc, tất cả hòa quyện trong từng người hâm mộ. Tôi  không nằm ngoài số đông. Tôi hạnh phúc và sung sướng với những gì U23 Việt Nam làm được. Nhưng cảm xúc đó với tôi, chưa trọn vẹn. Bởi một cái tên…

Nguyễn Công Phượng, chàng trai sinh năm 1995 tài năng và không thể có người thứ hai. Phượng chơi kĩ thuật, có chất riêng và đầy tinh quái. Phượng được xương tên trong nhiều giải thưởng và danh hiệu. Phượng trở thành người của công chúng, trở thành một trong những cái tên được nhắc đến nhiều nhất với người hâm mộ. Nhưng mọi thứ đều có hai mặt. Thành công cùng sự nổi tiếng vô tình đã tạo nên áp lực cho chàng trai mới chỉ bước sang tuổi 23 được vài ngày.

Những gánh nặng tâm lý khiến đôi chân Công Phượng mất đi sự thanh thoát. Hàng tấn nghi ngờ bủa vây lấy ‘số 10’. Sau tất cả, tôi tin Phượng đã cố gắng giấu nỗi buồn vào trong. Sau những chiến thắng lịch sử của U23, Phượng đều chủ động đứng sau đồng đội khi ăn mừng. Đã từng hâm mộ Phượng nhiều năm, tôi hiểu cậu ấy đang cố gắng kìm nén. Phượng không hài lòng với những gì cậu làm được. Bị thay ra giữa chừng, mới chỉ có một bàn thắng, muốn chứng tỏ mình có thể chơi đồng đội, muốn cống hiến hết mình, tất cả khiến Phượng chưa thể thỏa mãn như tính cách không bao giờ hài lòng với bản thân vốn có.

Không thể phủ định, Phượng từng chơi cá nhân. Nhưng trong giải đấu trên đất Trung Quốc, Phượng đã thay đổi rất nhiều. Cậu ấy hi sinh, quên đi những mong muốn cá nhân để đóng góp cho tập thể. Nhưng đáng tiếc thay, cá nhân tôi thấy Phượng đang bị lãng quên. Người hâm mộ đã từng xuýt xoa, kì vọng rồi tung hô tên Phượng. Nhưng giờ đâu còn những điều đó. Người hâm mộ nhắc đến những Quang Hải, Tiến Dũng, Văn Đức mà dường như lãng quên Phượng. Hay thậm chí,những người đồng đội tại CLB như đội trưởng Xuân Trường, Văn Thanh rồi Hồng Duy đều được người hâm mộ ngợi khen. Có thể tôi ích kỷ khi lên tiếng cho rằng Phượng đang bị lãng quên. Không sao cả, tôi vẫn giữ trọn vẹn niềm tin với Công Phượng.

Hi sinh ‘cái tôi’ để đóng góp cho tập thể, điều đó hoàn toàn xứng đáng. Phượng còn một trận đấu nữa để chứng tỏ mình có thể tỏa sáng trở lại, như cánh hoa Phượng theo đúng cái tên, như bầu trời lại sáng sau cơn mưa. Tôi luôn có niềm tin vào Phượng, như cách cậu trả lời phỏng vấn trước giải đấu U23 châu Á lần này.

Tôi luôn có niềm tin.

Nguyễn Công Phượng

Cả đất nước có niềm tin U23 sẽ lên ngôi cao nhất trên đất Trung Quốc. Với tôi, từ một người hâm mộ ‘số 10’, tôi tin Công Phượng sẽ tỏa sáng.

 

————————————————————————————————————————————————————————————————————————–Tác giả: Tống Hồng Ân